khi em thả mùi hương lên màu áo
tựa nhẹ đầu khe khẽ nói… yêu anh
tóc huyền em trải mềm trên vai nhỏ
vương hồn anh một sợi tóc mong manh
khi em thở ngọt ngào bên môi ấm
thuở mộng mơ quấn quít bước chân son
tương tư ấy nặng tình anh chìm đắm
bờ mi nào còn lại dấu môi hôn?
khi em khẽ nhìn anh qua ánh mắt
nắng bỗng hồng ríu rít giữa muôn chim
ánh mắt ấy sưởi lòng anh ấm mãi
hạnh phúc về trong nắng sớm dịu êm
Nguyễn Chinh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét