nghìn khuya trăng lạnh đồi xanh
còn vang âm vọng long lanh ngấn
sầu
người từ phiêu dạt về đâu?
trả ta sương khói nhạt màu khói
sương
đêm buồn theo dấu vấn vương
nợ vầng nguyệt ảo miên trường
giấc thu
nhớ ai thăm thẳm sa mù
có nghe tiếng gọi giữa phù
phiếm nao?
cô phong gió lộng non cao
hú lên một tiếng lạnh vào hư
không! *
Nguyễn Chinh
* Thiền sư Không Lộ:
“Hữu thời trực
thướng cô phong đỉnh
Trường khiếu nhất thanh hàn thái hư”
Trường khiếu nhất thanh hàn thái hư”
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét