khi em ngủ
để quên tình anh bên gối mộng
nên chiêm bao tìm mãi chẳng ra nhau
anh cố gọi chỉ nghe ngàn tiếng vọng
đành một mình lạc bước giữa đêm thâu!
khi em khóc
để quên đời anh bên tiếng nấc
nên làm sao anh an ủi nỗi đau?
để em lạnh theo từng cơn gió bấc
khi đông về ai sưởi được tình nhau?
xin em hãy dành cho anh một chỗ
thật nhỏ nhoi trong ngăn tim tan vỡ
để khi em buồn
có anh bên tiếng thở
dù chỉ là tiếng thở dài
âm vọng cõi hư vô…
Nguyễn Chinh
Tranh sơn dầu: Nguyễn Chinh |
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét