Chủ Nhật, 29 tháng 7, 2012

Sợi râu


sợi râu buồn đếm thời gian
phong trần điểm bạc
ngỡ ngàng bờ môi
tình hoang vu
ngẩn ngơ trôi
em thăm thẳm giữa rối bời gối chăn
sợi xanh ngày ấy ăn năn
nhạt phai mùa cũ khẽ khàng tóc tơ
chừ ta râu trắng xác xơ
ngửa lưng bầu rượu
trăng mờ mịt đêm
hồ trường trút cạn nỗi niềm
giấc say tìm chốn êm đềm lãng quên…

Nguyễn Chinh

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét