khi anh đến
để quên đường đi trong ngõ ngách
nên đêm trường mò mẫm suốt năm canh
khi anh viết
để quên lời em trong trang sách
nên bài thơ nín lặng một mình anh
khi anh vẽ
để quên dáng em trong nhịp thở
nên chân dung vẽ mãi chẳng ra hình
khi anh nói
để quên tình em trong trí nhớ
nên lời yêu cứ ấp úng một mình
khi anh đi
để quên đời em trong hành lý
nên mang theo mà anh vẫn cô đơn
khi anh chết
để quên hồn em bên mộ chí
nên em ơi ta lạc mất nhau rồi!
Nguyễn Chinh
Tranh sơn dầu: Nguyễn Chinh |
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét