ta đang uống nghĩa là ta đang khát
em biết chăng ta khát một vòng tay
ta đang thở nghĩa là ta đang sống
em biết đâu, ta cố thở để chờ ai?
ta muốn quên em ngày xưa thơ dại
mới chớm yêu đã để lại niềm đau
tình chưa hẹn, tình đi không trở lại
ngoảnh mặt một lần, lỡ cả đời nhau
giữa đất trời ta say đời phiêu lãng
rượu tràn ly cho trái đất ngừng xoay
để mình ta cuồng quay cùng dĩ vãng
dĩ vãng nhạt nhòa, trắng xóa mưa bay…
từ độ ấy ta tìm nơi hoang dã
chuyện sông hồ xếp lại trả nhân gian
cơm chay tịnh chút tương rau lót dạ
bước vân du vui hưởng chốn thanh nhàn
thơ nửa nhúm lả lơi cùng hoa cỏ
rượu lưng bầu chếnh choáng với men cay
giường êm ái ta chẳng màng manh động
trái tim già xin một giấc ngủ say
em yêu quái đến liếc chi ánh mắt
cám dỗ tình gào thét gọi sinh linh
vườn địa đàng em satan rắn độc
động lòng ta trỗi dậy sóng ân tình
sóng mắt em nhẫn tâm hơn định mệnh
bầm dập ta chẳng còn chút bình an
em ơi! “Chí
lớn trong thiên hạ
không
đựng đầy đôi mắt mỹ nhân” (*)
thề đã quyết không theo em nửa bước
quay lòng đi dù bão tố ngập hồn
hãy buông tha hỡi tình em quỷ dữ
để ta về ngóng đợi tuổi hoàng hôn…
Nguyễn Chinh
(*) Tiêu Sơn tráng sĩ – tiểu thuyết của Khái Hưng