rồi anh cũng trở về
sau
bao năm làm người tình phụ
em lặng lẽ ngóng trông
dù
đã nhủ lòng không bao giờ chờ đợi
nỗi
buồn còn đọng
trên
ánh mắt xa vời…
rồi anh cũng trở về
sau
những ăn năn
trên
tháng ngày lạc lõng
có
hề chi trời tối rồi lại sáng
cơn
mưa lòng em đã tạnh giọt nhớ mong!
ta
bây giờ vẫn lặng lẽ cùng nhau
thắp
lại vui buồn ấy
thời gian qua mau
bao
kỷ niệm vơi đầy
khi
mắt đã mờ
và
tóc trắng như mây…
Nguyễn
Chinh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét