người ở gần ta cũng đâu gặp gỡ
sao đi xa mong ngóng làm chi?
là khoảng cách nối dài thêm nỗi nhớ
giữa hai đầu thành phố em đi
nơi em đến trời đêm có lạnh?
có sương mù khuất lấp mắt nhìn anh?
có sao khuya đưa lối để em về?
có mong nhớ vướng lòng cô quạnh?
ngày cũng dài theo đường phone anh gọi
tín hiệu em còn phủ sóng đồi cao?
nắng cũng đợi em về hong mây xám
phố cao nguyên lòng em có nao nao?
thôi em ạ, về đi anh đợi
ly cà phê nhỏ mãi giọt buồn tênh
khói thuốc bay hay hồn ai phiêu lãng
giữa lưng chừng mây núi lênh đênh
Nguyễn Chinh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét