một thuở nào khi em nói yêu anh
biển hiền hòa nghe lời tình khe khẽ
sóng rì rào hôn lên bờ cát trắng
và trời cao nghiêng nửa mảnh trăng thề
một thuở nào khi em nói xa nhau
là bão tố theo gió về buốt lạnh
sóng nhấp nhô thét gào đêm sâu thẳm
vầng trăng xưa nhỏ máu khóc tình anh
một thuở nào khi tay trắng đôi tay
đêm cô đơn ngồi nghe lời biển gọi
gió vẫn hú thanh âm hòa trong sóng
vọng lời em yêu dấu đã xa rồi!
Nguyễn Chinh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét