em ảo ảnh hiện dần trên sa mạc
cơn khát nào đưa lối bước chân tôi?
rồi tan biến chỉ còn là bão cát
cuốn trôi vào miền mơ tưởng xa xôi
môi em đó - nụ môi hồng diễm lệ
mắt em đây - từ thuở mới quen nhau
xoáy hồn ai thao thức lúc trăng về
nghe hiu quạnh giữa bốn bề chao đảo
đêm vọng tưởng vai em gầy ru ngủ
bàn tay ai cố níu chút ân tình
tôi chết khát giữa bóng hình em đó
yên nghỉ một mình - ngóng đợi hồi sinh
tình đã cũ nên tình không về nữa
áo em thơm còn hơi ấm tìm nhau
bóng gương xưa thương nhớ mấy cho vừa
đem ký ức cuốn trôi đời muôn nẻo…
đêm cô đơn mình anh nghe giá lạnh
heo may đi mùa cũng chớm vào đông
em có về ấm lại chút tình anh
hay ảo ảnh lịm dần trong cơn mộng?
Nguyễn Chinh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét