Thứ Năm, 14 tháng 5, 2020

ÚA SẦU HỒN TA


mai rồi tận thế
rụng nửa tinh cầu
thôi về đất mẹ
ru buồn qua mau
khuya ngồi nhặt lá
ép trang sách nhàu
thiên đường rất lạ
biết tìm nơi đâu?
thương dáng quỳnh em
soi bóng trăng mềm
hương nào e ấp?
dấu hài trong đêm
ừ đây phong nguyệt
lặng lẽ chờ trông
nửa như khai nhụy
nửa còn bâng khuâng
lệ đời chua xót
dâng từng ngày qua
lệ quỳnh hé nụ
úa sầu hồn ta.
nguyễn chinh
14.4.2020

Thứ Hai, 16 tháng 9, 2013

Vết thù


gởi về người trái tim hồng héo rũ
còn đâu nhịp đập thuở yêu xưa
buồng phổi thở đã khô từ tiền kiếp
cuồng si ta trót lỡ dại khờ

tình giẫy chết từ hôm người để lại
vết thù sâu lút tận linh hồn
ta hấp hối giữa muôn vì sao rụng
rớt xuống đời tìm huyệt thẳm vùi chôn

gởi về người dấu hằn năm tháng
trên da đau như một vết xăm 
người thơ dại hay lòng ta thơ dại?
đam mê này xin chọn cuộc tình câm!

nguyễn chinh

Thứ Ba, 23 tháng 4, 2013

Bài cho người thất tình



cắc cớ gì ta mắc nợ người dưng?
khi không bỗng nhớ thương hình bóng nhỏ
đêm từng đêm ta cứ rầu tưng tửng
giấc ngủ nào cũng thấy cả trời mơ

mơ một ngày hai đứa… lên xe hoa
nhỏ lộng lẫy trong màu soirée mới
tay trong tay ta bước vào đại sảnh
thơm nụ hôn yêu dấu của một đời

mơ một ngày nhỏ bỗng… bỏ ta đi
ta chẳng biết phải làm gì nữa cả
giữa mù khơi và ồn ào phố thị
nhỏ ở đâu hay lạc giữa ta bà?

ngày nhỏ đi ta thất tình lẩn thẩn
dựa cột đèn hồn ngơ ngẩn… làm thơ
ngày nhỏ đi ta nhớ mùi hương nhỏ
lang thang hoài trên ngày tháng bơ vơ

mai nhỏ về nhớ mang theo hương tóc
mùi hương xưa thương nhớ đã lâu rồi
mười năm lẻ xa nhau buồn muốn khóc
nhỏ bây giờ còn tóc chải lệch ngôi?

mai nhỏ về biết ai còn ngóng đợi?
thời gian trôi… trôi hết những mong chờ
mai nhỏ về quên mang lời ước hẹn
thôi đành thôi tình cũng đã phai mờ…

nguyễn chinh

Thứ Sáu, 19 tháng 4, 2013

Đêm liêu trai


rồi người sẽ tan vào sương khói
trăm năm buồn đời có vui đâu!
rồi tình sẽ mây bay đỉnh núi
như bạch y thương cẩu một màu

rồi ai sẽ phiêu bồng bên ấy?

ta phương này vắng một mùi hương
đêm dạ lý nghẹn ngào thương nhớ
tóc mây về ngủ giữa lược gương

rồi giun dế hát cùng huyệt lạnh

lẻ loi hồn đọng giọt cường toan
ta tan chảy giữa vùng nguyệt lạc
u tình còn e ấp môi ngoan…

nguyễn chinh






Thứ Năm, 7 tháng 2, 2013

Dòng sông em

 
khi tác phẩm định hình bằng tên tuổi
hư danh được công nhận bởi tiền tài
thì tình anh biết lấy gì chứng tỏ?
vì trên lưng chỉ có mỗi hai vai

để gánh vác một hình hài thống khổ
mẹ cha trao cho tiếng khóc chào đời
khi yêu em anh bỗng thành bất hạnh
lỡ tin người trên chót lưỡi đầu môi!

em có nghe lời dòng sông thầm thỉ?
trong đêm khuya ngồi soi bóng trầm ngâm
dây oan trái quấn quanh vùng oan nghiệt
tình hoang sơ tím ngắt một màu thâm

em có nghe tiếng lòng ai thổn thức?
đợi em về khơi lại kỷ niệm xưa
đã chôn giấu từ khi người bỏ lại
nụ hôn đầu ngây ngất giữa đêm mưa

em có về nơi dòng sông hò hẹn?
trút bỏ đi xiêm áo dưới đôi chân  
đêm dằn vặt với trần truồng quá khứ
bến bờ em ta tắm sạch bụi trần…

Nguyễn Chinh

Thứ Sáu, 26 tháng 10, 2012

Khúc gọi mùa


người đi
ru bước mộng du
màu hoa trắng lạnh
mịt mù nến đêm
cỏ khuya khép lá dịu êm
hạt sương sinh nhật
rơi mềm môi ai
nụ xuân xanh biếc nét ngài
ta chiêm bao
dưới gót hài em xưa
hạ về rớt giọt thu mưa
trôi qua nhật nguyệt
gọi mùa đông sau
gió lay trăng chếch ngang đầu
em lơi áo mỏng
lạnh màu đồi hoang
giấc hồ ly
mộng trần gian
tòa thiên nhiên khép…
lỡ làng dấu son!

Nguyễn Chinh

Thứ Năm, 4 tháng 10, 2012

Kinh say




mười năm diện bích nguyện cầu
đời quy ẩn biết tìm đâu chốn về
lam y khoác nặng u mê
vân du mòn gót chân quê cõi ngoài

nhớ em - tình vẫn u hoài
ta về tụng khúc kinh say - dối lòng
chén này dâng tặng mênh mông
uống đi quên hết mặn nồng năm xưa

chén này say giữa cơn mưa
nỗi niềm tục lụy ai vừa vương mang?
cúi đầu rót lệ đôi hàng
ngâm câu cứu khổ giữa bàng bạc khuya…

Nguyễn Chinh

Dòng sông nhân thế




ta đi ngược giữa dòng sông nhân thế
bờ tử sinh đôi ngả bỏ bên lề
quay ngoảnh lại tưởng đâu là bến mới
thả xuôi dòng lạc mãi cõi đời mê

dòng ác đạo luân lưu ngàn nghi hoặc
phiền não nào cộng hưởng mộng trần gian?
ta đạp sóng ngược về nguồn cội lạc
tâm trong lành tìm bến đỗ bình an

đời bất lai quên dòng sông sinh tử
hóa thân về trên bãi vắng dòng đưa
thuyền bát nhã an nhiên nhìn cuộc lữ
tâm vô tâm viên mãn tự ngàn xưa…

Nguyễn Chinh

Tiếc gì đâu!




tiếc gì đâu!
một nụ cười
đuổi theo sóng mắt
đành thôi gượng nhìn
quay lưng
em bước một mình
đưa người chẳng tiễn
tội tình chi nhau!
ta về
góp nhặt tình sâu
nợ xưa xin trả lại
câu chung đường…
chừ ai
chăn lạnh gối giường?
tiếc gì đâu!
vẫn đêm trường
thế thôi!

Nguyễn Chinh