khi tác
phẩm định hình bằng tên tuổi
hư danh
được công nhận bởi tiền tài
thì
tình anh biết lấy gì chứng tỏ?
vì trên
lưng chỉ có mỗi hai vai
để gánh
vác một hình hài thống khổ
mẹ cha
trao cho tiếng khóc chào đời
khi yêu
em anh bỗng thành bất hạnh
lỡ tin
người trên chót lưỡi đầu môi!
em có
nghe lời dòng sông thầm thỉ?
trong
đêm khuya ngồi soi bóng trầm ngâm
dây oan
trái quấn quanh vùng oan nghiệt
tình
hoang sơ tím ngắt một màu thâm
em có
nghe tiếng lòng ai thổn thức?
đợi em
về khơi lại kỷ niệm xưa
đã chôn
giấu từ khi người bỏ lại
nụ hôn
đầu ngây ngất giữa đêm mưa
em có
về nơi dòng sông hò hẹn?
trút bỏ
đi xiêm áo dưới đôi chân
đêm dằn
vặt với trần truồng quá khứ
bến bờ
em ta tắm sạch bụi trần…
Nguyễn Chinh